Chúng ta không thể sống trong cả hai cái vô tận đó được, dù chỉ là trong một phần giây.Đừng bao giờ nói: "Ngó cái khăn kỳ cục mà chị Sue gởi mừng năm mới chúng ta? Chị ấy đan lấy để khỏi mất một xu nào hết đây mà".Má tôi muốn tôi hy sinh cho tôn giáo.31 năm không thấy mặt nó một lần.Điều gì đã không tránh được thì lo buồn làm gì?Tôi làm đúng như vậy.Tôi muốn kết luận như vầy: bà Nellie Speer ở Nữu Ước và bà Ova Snyder ở Maywood đáng lẽ lo lắng và thiết hụt thì làm việc để kiếm thêm.Tôi thấy không còn lý do gì sống nữa.Điều đó chỉ đúng một phần thôi vì tôi biết nhiều người địa vị rất cao mà không hề đặt chân vào một trường Đại học.Chúa đặt tôi trên đám cỏ xanh.