Bác sỹ dặn phải đi ngủ trước giờ này 2 tiếng.Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào.Dù lúc đó chả nghĩ gì.Chỉ là chuyện phiếm thôi.Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.Một hai lần không ăn thua, bạn vùng mạnh, rồi cũng thoát.Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.Thật ra, trong nó luôn có một sự cạnh tranh ngầm với tôi.Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi.Lúc đó, không giữ được những cơn đau tổng thể bung ra đòi chào ngày mới và lưu luyến ngày cũ.