Khi tôi bắt đầu cuộc nghiên cứu trong lĩnh vực này, Tôi bị hoang mang vì sự rối loạn của các quan điểm đối nghịch nhau do những chuyên gia được coi là có trình độ ngang nhau phát biểu ra.Nhưng hôm đó, khi tôi bay lượn trên không, tôi thầm nghĩ," mới chỉ một thập niên mà đã thay đổi đến thế!".Điều này khiến nó lúc nào cũng phải cố gắng hết sức.Nếu bạn đã từng bị một cuộc tan vỡ gia đình và cuối cùng đi đến quyết định sử dụng mọi năng lực của bạn để hành động và thay đổi cuộc đời, có thể đó là vì bạn đã chạm tới mức đau khổ mà bạn không còn muốn chịu đựng nữa.Giống như trên kia, suy nghĩ về từng mục tiêu, chọn mụ tiêu một năm quan trọng nhất và dành 2 phút viết ra một đoạn giải thích lý do tại sao bạn tuyệt đối quyết tâm đạy mục tiêu này trong vòng một năm.Và đây chính là một vẻ đẹp của cuộc đời: nó thúc đẩy chúng ta không ngường tiến tới và phát triển.Dầu sao tôi tự cho mình là "thông minh" và người thông minh thì không coi điều gì là tích cực khi nó không thực sự tích cực! Và quanh tôi cũng có rất nhiều người ủng hộ quan điểm đó của tôi (và họ cũng thất vọng trong đời họ giống như tôi).Đời sống của họ đã hình thành từ những gì họ biết là đem lại niềm vui và những gì họ biết là đem lại đau khổ.Mẹ sẽ đích thân làm mọi điều có thể để cho những người này được đối xử tử tế hơn trước kia, với tình thương và sự kính trọng mà mọi ngưởi đều có quyền được hưởng.Chúng ta luôn kính trọng những con người biết rõ các giá trị của mình, sống những giá trị đó và có lập trường dứt khoát dựa theo niềm tin của họ, cho dù chúng ta không đồng ý với những ý tưởng của họ về cái gì là đúng hay sai.
