Khi ấy, mọi người ngồi ăn trước cửa, hóng gió.Bác sỹ dặn phải đi ngủ trước giờ này 2 tiếng.Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh.Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy.Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng.Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại.Dù với gia đình, họ luôn tôn trọng, biết điều.Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.Thằng em ngồi bên phải tôi.Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức.
