Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.Hạnh phúc của bạn - cái vật quý ta cố nắm chặt mà nó vãn cứ thoát được ấy - cũng tuỳ thuộc vấn đề đó.Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống.Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền.Chỉ thay đổi một chút thôi, dù là thay đổi cho đời ta sung sướng hơn, ta cũng thấy khó chịu, bất tiện.Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá.
