Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối.Nhưng nước mắt không nghe tôi.Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó.Chả quan tâm đến gì ngoài những cái thùng rác.Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi.Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây.Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây.Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần.Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.