Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu.Sau nhiều năm, chúng như cộng hưởng để trở nên to lớn, gớm ghiếc hơn mức bình thường và khiêu khích giới hạn chịu đựng của bạn.Sống là gì nếu không có khoái cảm.Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng.Thất vọng, tụt giá rồi.Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích.Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách.Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác:Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ.Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh.