Hãy lấy một rắc rối làm một ví dụ: nếu ta nhìn thẳng vào vấn đề và cố thoát khỏi nó, nó trở thành một “tình huống”.Tại sao tôi lại vẽ ra một viễn cảnh ảm đạm như thế? Sự thật là những điều trên đã sảy ra một cách tự nhiên trong xã hội như thể đó là phần thưởng cho người chiên thắng và là hình phạt cho kẻ thua cuộc."Xin hãy nhớ rằng,để có cầu vồng bạn phải có cơn mưa .Cách đây một thời gian, không biết may hay rủi, tôi đã được xem một trận đấu quần vợt.Hết sức bình tĩnh,ông cất mẩu tin nhắn vào túi ,hoàn thành bài diễn văn của mình rồi lập tức lao về nhà để nhìn lại lần cuối khuôn mặt của người vợ thân yêu.Sự yên ả đưa ta vào giấc ngủ có thể tai hại hơn bão tố khiến ta phải thức trắng.Suốt ngày, anh cứ đi hết nhà này đến nhà khác để bán hoa.Dương như, phương châm ngày nay của chúng ta là “ Hối hả, Lo lắng, An táng”.Khi ta bị thất bại ,ta cần phải đấu tranh để “leo lên” lại.Những người táo bạo lại tiếp tục.