Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm.Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ.Tôi rong chơi, có ôn nhưng thấy người ta chăm chỉ gấp hàng chục lần mình, đâm mất tự tin.Mà còn thua trắng về tài năng.Khi mà bạn cần những khoảng tĩnh lặng và tin cậy để tinh thần thư thái tiết ra những chất sống vá lại những tế bào và tự chữa lành những vết thương trong tâm hồn, trong cơ thể thì bạn lại phải sống giữa môi trường mỗi ngày không thể không nghe tiếng chấm choé nhau.1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến.Cần quái gì sự thật và lí do.Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi.Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.Tôi phá dần sự phá phách trong tôi.