Nhờ sự phác giác ấy mà tinh thần tôi ra khỏi cõi mê man và bắt đầu suy nghĩ được một chút.Tại sao vậy? Tại vì không ai giống ai hết.Bà kể chuyện một quả phụ lãnh của công ty bảo hiểm 20.Evens được hưởng cái thú thành công như vậy, nếu ông không biết đường diệt ưu tư, nếu ông đã không học được cách chia đời sống ra từng ngày một, ngày nầy cách biệt hẳn với ngày khác.Rồi ta mua giấy tàu.Mày không thể là người nào khác được"."Sáng hôm sau tôi thu xếp về nhà.Đoán chắc là tôi sắp điên.Có ai đập mạnh vào đầu tôi cũng không làm cho tôi choáng váng hơn.Tôi luôn luôn lẩm bẩm: "Nếu một trong hai sợi dây đó tuột hay đứt.
