Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe.Hôm nay lại bị cấm túc thế này.Mình được khóc cho mình.Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.Đi đâu cũng vất vả.Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì.À, à, chúng tớ lại đấu tranh chống lại vì chúng đe dọa tự do của tớ.Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía.Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử.Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt.