Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không?- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết:James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.- Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones.Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó.Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.
