Người ta có chuyện để bàn tán về ông chủ tập đoàn nổi tiếng chết vì đột quỵ.Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật.Mình không khổ nhưng người ta lại khổ.Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy.Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.Tất cả mãi mãi là tất cả.Mà lại nghĩ về con người.Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng.Vừa lo lắng, vừa háo hức.Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn.
